Nếu không có cả chục nghìn đô la để mua vé máy bay, người xem có thể chu du vòng quanh thế giới và tới các sân vận động nổi tiếng tại các kỳ Thế vận hội qua màn hình máy tính.
Sân Panathinaiko, Athens (Hy Lap) - năm diễn ra Thế vận hội: 1896.
Sân Vélodrome de Vincennes, Paris (Pháp) - 1900.
Sân Francis Field, St. Louis (Mỹ) - 1904.
Sân Stockholms Olympiastadion, Stockholm (Thụy Điển) - 1912.
Sân Olympisch Stadion, Antwerp (Bỉ) - 1920.
Sân Olympisch Stadion, Amsterdam (Hà Lan) - 1928.
Sân Los Angeles Memorial Coliseum, Los Angeles (Mỹ) - 1932 và 1984.
Sân Olympic Stadium, Berlin (Đức) - 1936.
Sân Wembley Stadium, London (Anh) - 1948.
Sân Olympic Stadium, Helsinki (Phần Lan) - 1952.
Sân Melbourne Cricket Ground, Melbourne (Australia) - 1956.
Sân Stadio Olimpico, Rome (Italy) - 1960.
Sân Olympic Stadium, Tokyo (Nhật) - 1964.
Sân Estadio Olímpico Universitario, thành phố Mexico (Mexico) - 1968.
Sân Olympic Stadium, Munich (Đức) - 1972.
Sân Olympic Stadium, Montreal, Quebec (Canada) - 1976.
Sân Grand Arena of the Central Lenin Stadium, Matxcơva (Liên Xô cũ) - 1980.
Sân Olympic Stadium, Seoul (Hàn Quốc) - 1988.
Sân Estadi Olímpic Lluís Companys, Barcelona (Tây Ban Nha) - 1992.
Sân Centennial Olympic Stadium (hiện có tên Turner Field), Atlanta (Mỹ) - 1996.
Sân Stadium Australia, Sydney (Australia) - 2000.
Sân Olympic Stadium, Athens (Hy Lạp) -2004.
Những dấu ấn hi-tech tại Olympic 2012
Bốn năm là khoảng thời gian dài đối với sự biến đổi của công nghệ và Thế vận hội ở London năm nay xuất hiện những món đồ mà người ta không thấy ở Olympic Bắc Kinh 2008.
Đồng hồ bấm giờ lượng tử: Khi Olympic Games diễn ra ở London năm 1948, hãng Omega đã cách mạng hóa việc bấm giờ với máy ảnh photo-finish đầu tiên (chụp ảnh lúc cán đích để phân biệt người thắng với đối thủ ngay sát phía sau). Năm nay, cũng tại London, sự chênh lệch thời gian được tính toán đến một phần triệu giây nhờ đồng hồ lượng tử (quantum timer) của Omega, tức còn nhanh hơn một lần nháy mắt (có thời gian khoảng 1/350.000 giây). Điểm ấn tượng hơn nữa là thiết bị có thể theo dõi 16 vận động viên cùng lúc. |
Bàn đạp cảm ứng: Từ Thế vận hội Montreal 1976, việc xuất phát sai đã được nhận biết khi bàn đạp của vận động viên bị đạp lùi ra sau 5 mm. Nếu hành động này diễn ra sớm hơn 1/10 giây so với tiếng súng, họ sẽ bị bắt lỗi. Nhưng thay vì dựa vào chuyển động như trước, bàn đạp ở Olympic 2012 được trang bị cảm biến để đo sức ép mà vận động viên nhấn lên chúng. Súng cũng hoạt động theo cơ chế điện tử bởi sau khi bắn, âm thanh được truyền qua hệ thống loa đặt ngay sau người chạy để đảm bảo các vận động viên nghe thấy âm thanh cùng lúc. |
Bàn cảm biến taekwondo: Năm 2008, vận động viên Sarah Stevenson (Anh)gần như bị loại trong trận tứ kết khi trọng tài không cộng 2 điểm cho cú đá vào đầu của cô vào những giây cuối trận. Đoàn thể thao Anh đã phản ứng. Sau khi xem lại video, trọng tài đã công nhận chiến thắng của Sarah Stevenson. Rút kinh nghiệm, năm nay tất cả các vận động viên taekwondo sẽ được mặc trang phục đặc biệt gắn cảm biến do công ty Daedo (Tây Ban Nha) sản xuất để thông báo cho trọng tài đo chính xác các cú chạm. |
Trang phục giảm khí động lực: Các vận động viên cũng được cung cấp bộ đồ có các lỗ được thiết kế nhằm hạn chế sức cản của gió và khí động học. Điều này đặc biệt có ý nghĩa với những người tham gia cuộc đua nước rút 100 mét. |
Camera với sự hỗ trợ của robot: Các nhiếp ảnh gia đã trang bị những "cánh tay" robot cho máy ảnh của mình để chúng có thể được điều khiển một cách linh hoạt trong những tình huống khác nhau. Các hệ thống còn được trang bị công cụ chụp ảnh panorama, time-lapse và gửi ảnh không dây nhanh chóng tới máy tính mà không cần nối cáp hay tháo thẻ nhớ ra. |
Quay phim kép: Một bước tiến rất được chờ đón tại Thế vận hội năm nay là hệ thống ống kính kép. Trước đây, vận động viên bơi lội không thể được ghi hình song song cả ở trên và dưới mặt nước do ánh sáng phản ứng khác nhau trong môi trường nước và không khí. Nhưng hệ thống Twinscam của đài truyền hình NHK (Nhật) đã mang đến giải pháp mới: Camera kết hợp hình ảnh từ hai ống kính (một nằm trên mặt nước, một nằm dưới mặt nước) để tạo ra một hình ảnh đồng bộ duy nhất. Nhờ đó người xem có thể quan sát hình ảnh vận động viên hoàn chỉnh và không bị méo. |
Đẹp đó chứ! :)
ReplyDelete